Posted by : Admin Saturday, 18 March 2017



Một ngày xuân ấm áp tháng Ba, thùy dương  liễu bên ngoài khuê các của tiểu thư
Liễu gia đang nảy mầ m, gió ấm thổi cành liễu quét qua mặt nước, hất ra từng gợn
sóng lăn tăn.
Một bóng người bực tức dẫm đạp loạn trong sân, nha hoàn áo hồng hét ầm lên
chạy ra khỏi sân: “Lão gia! Không hay rồi lão gia, tiểu thư lại lên cơn rồi!” Sau
lưng nàng là hàng loạt tiếng bình gốm vỡ  và tiếng kêu gào thê lương.
Đầu nha hoàn áo hồng va phải người một nam nhân ở ngã rẽ, kẻ đến sau trầm ổn
dìu lấy nàng sau đó lịch sự  lui ra. Nha hoàn hoảng hốt ngẩng đầu lên nhìn, nhất
thời khựng lại, một đạo sĩ… thật đẹp.
Phía sau nam nhân có tiếng mắng: “Nha đầu ngu xuẩn, thật lỗ  mãng quá! Cản
đường làm gì, còn không nhường cho đạo trưởng đi vào!”
Lúc này nha đầu mới sực tỉnh yếu ớt đáp lại, người trung niên còn muốn mắng nữa,
nhưng đạo sĩ trẻ tuổi phẩy tay nói: “Không sao.” Giọng hắn êm nhẹ dễ nghe vô
cùng, mang theo một sức mạnh bình yên khiến người ta cảm thấy tĩnh tâm . Đạo sĩ
vòng qua nha đầu, từ từ bước vào trong viện, một lúc sau lại có một cái ly sứ bị  vỡ,
cùng với giọng nữ  nhân la hét: “Cút! Cút hết! Ở đây có quỷ… có quỷ!”

Kính Ninh nhìn sắc mặt Liễu tiểu thư, đầu mày khẽ  nhíu, hắn lấy từ trong ngực ra
một lá bùa màu vàng, vừa niệm chú vừa đi lại gần nàng.
Nha hoàn và Liễu lão gia căng thẳng đứng nhìn, còn thần sắc của Liễu tiểu thư thì
dần dần bình tĩnh lại.  Kính Ninh đưa lá bùa vàng cho  Liễu tiểu thư xong thì thần
sắc của nàng trở  nên ôn nhu như trước khi sinh bệnh.
“Cầm chắc lấy, chờ bên ngoài một lát.”
Liễu tiểu thư cầm lá bùa, ngoan ngoãn ra ngoài cửa. “Cách” một tiếng, cửa bị khóa
từ bên trong. Ánh mắt Kính Ninh từ từ quét qua mỗi một góc trong nhà, sau đó
dừng lại ở bức họa sau hương án.



Dưới gốc thùy dương liễu, một nữ nhân y phục vàng nhạt đang tựa vào cây, giống
như đang ngắm cá, giống như đang trầm tư, nhưng lại giống như đang thất thần,
nốt ruồi dưới mắt như đang khóc làm cảm xúc của nàng trở nên bi thương, Kính
Ninh lập tức nhận ra bức họa này vẽ  Liễu tiểu thư, nhưng lại lập tức phát hiện
người đó không phải là Liễu tiểu thư.
Bước chân hắn vừa động, nhưng vẫn chưa làm gì cả, bỗng thấy bức họa nhòe đi,
một cái đầu từ trong tranh thò ra, nữ nhân dung mạo như trẻ con vừa giả  vờ thè
lưỡi vừa trợn mắt với hắn, giống như dùng bộ dạng ngốc ngếch này là có thể dọa
được hắn đi mất.
Làm xong khuôn mặt quỷ chỉ có thể chọc trẻ con cười kia, nàng lại nhanh chóng
rụt đầu vào lại, giấu kĩ như một con rùa

Leave a Reply

Hảy góp ý ở đây để blog hoàn thiện hơn, thanks you

Subscribe to Posts | Subscribe to Comments

- Websile © Lương Trung - Admin Lương Trọng Trung -Fanpage- Center Cứu Hộ IT